0
Chưa có sách nào trong giỏ hàng

Phương pháp giảng dạy

09.06.2021

Một thầy giáo viết cho tôi: “Chúng tôi đã dùng phương pháp đọc bài giảng trong nhiều năm và nó có tác dụng. Tại sao chúng tôi cần đổi sang phương pháp dạy khác và làm sinh viên hoang mang?”

Đáp: Giáo dục truyền thống tin giáo dục là “việc truyền” tri thức từ thầy giáo sang học sinh. Trong hệ thống này, đọc bài giảng là phương pháp chính để truyền thụ và ghi nhớ là bằng chứng rằng học sinh đã nhận được tri thức. Ngày nay giáo dục là nhiều hơn chỉ là truyền thụ tri thức mà còn là “áp dụng” tri thức do đó, nó yêu cầu một phương pháp dạy khác.

Phương pháp truyền thống nhấn mạnh vào việc ghi nhớ sự kiện và công thức, nhưng phần lớn học sinh quên điều họ học sau khi hoàn thành học tập tại trường. Phương pháp học tích cực hội tụ vào đào tạo học sinh “áp dụng” tri thức để cho họ có thể phát triển các kĩ năng kéo dài trong thời gian lâu. Trong phương pháp dạy này, thầy giáo giảng bài nhưng cũng khuyến khích học sinh trau dồi tính tò mò, tính sáng tạo, và sự độc lập để cải thiện năng lực tự học của họ để cho họ có thể làm tốt trong nghề nghiệp của mình. Trong thế giới cạnh tranh này, học sinh phải được dạy có tính độc lập, tự tin, được chuẩn bị tốt hơn và có khả năng điều chỉnh theo thay đổi trong thị trường việc làm. Do đó phát triển cá nhân của học sinh là quan trọng hơn chỉ thu lấy nhiều tri thức.

Giáo dục truyền thống giả định rằng bằng cấp là tương đương với tri thức nhưng hiếm khi nhắc tới kĩ năng nảy sinh trong những người tốt nghiệp có bằng cấp mà không có kĩ năng. Mặc dầu họ có thể trích dẫn sách vở và công thức nhưng không thể áp dụng được chúng vào việc làm của họ. Nếu bạn nhìn vào việc làm ở các nước đã phát triển và các nước đang phát triển, bạn sẽ chú ý tới khác biệt: Phần lớn việc làm mở ra ở các nước đã phát triển đều hội tụ vào kĩ năng và mô tả rõ ràng điều công ti cần cũng như mong đợi nhưng việc làm mở ra ở các nước đang phát triển bao giờ cũng nhấn mạnh vào bằng cấp. Sự kiện là có những người có bằng cấp cao chiếm các chức vụ quan trọng nhưng không thể làm được cái gì. Tôi đã thấy những người tốt nghiệp kĩ sư điện, có thể trích dẫn các lí thuyết và công thức nhưng thậm chí không thể sửa được dây điện đơn giản ở nhà và phải gọi kĩ thuật viên về điện tới làm điều đó. Tôi đã gặp nhưng người có bằng tiến sĩ (PhD) có thể giải thích nhiều lí thuyết nhưng chẳng có ý tưởng nào về cung và cầu của thị trường. Những người này là nạn nhân của hệ thống giáo dục cổ lỗ nhấn mạnh vào ghi nhớ mà không có khía cạnh thực hành.

Ngày nay tri thức đang thay đổi nhanh chóng, ghi nhớ không còn tác dụng nữa vì điều chúng ta học hôm nay có thể không phải là điều thế giới cần cho ngày mai. Sự kiện là nhiều việc làm ngày mai thậm chí không được chúng ta biết tới hôm nay. Do đó, sinh viên phải được dạy về “Cách học” chứ KHÔNG là “Cái gì cần học” vì họ phải phát triển thái độ về học không bao giờ dừng. Trường tiểu học và trung học hiện thời là chỗ mà học sinh học mọi điều cơ bản để xây dựng nền tảng mạnh nhưng ở đại học, họ phải được dạy cái gì đó thực tế mà có thể giúp cho họ phát triển nghề nghiệp của họ.

Giáo dục truyền thống hội tụ vào thi cử để lựa chọn vài người. Điều đó đặt ra nhiều “áp lực không cần thiết” lên học sinh và ngăn cản họ khỏi phát triển tình yêu học tập của họ, về căn bản họ sợ học. Đó là lí do tại sao nhiều học sinh dừng học sau khi họ tốt nghiệp. Điều đó là sai bởi vì học phải liên tục trong cả đời. Bạn không thể khuyến khích thái độ học cả đời bằng việc hội tụ vào thi cử và kiểm tra. Nếu bạn nhìn vào lớp học hiện thời ngày nay, phương pháp dạy truyền thống không dạy sinh viên tốp đầu cái gì mà họ không biết, nhưng lại là khó cho nhiều sinh viên yếu vì họ cần giúp đỡ. Bằng việc loại bỏ những học sinh này qua thi cử chúng ta làm mất đi nhiều công nhân tiềm năng để xây dựng lực lượng lao động tri thức cho xã hội. Giáo dục truyền thống được bắt rễ trong “triều đại vua” để lựa ra vài người có giáo dục cao để làm việc cho hoàng đế, điều đó có thể có tác dụng trong quá khứ nhưng không có tác dụng cho ngày nay vì chúng ta cần một lực lượng lao động có tri thức đông đảo để phát triển kinh tế. Hệ thống giáo dục đưa thanh niên vào lớp, làm cho họ ghi nhớ các công thức và lí thuyết rồi loại bỏ họ qua thi cử đã lỗi thời rồi. Thay vì làm cho họ thích học, khuyến khích họ học nhiều hơn bằng tính tò mò thấm dần, tính sáng tạo, phát triển tri thức mới, hệ thống này làm nản lòng họ bởi các kì thi và làm cho họ sợ học.

Phương pháp “Học tích cực” yêu cầu thầy giáo phải tương tác với học sinh qua thảo luận để biết cái gì đang trong đầu họ; để xem cách họ học tài liệu môn học; và biết liệu họ có thực sự hiểu khái niệm này không. Thầy giáo phải hỏi các câu hỏi, khuyến khích sự tham gia, và thách thức học sinh tìm cách riêng của họ để hiểu tri thức trong mức học tập sâu hơn. Ngày nay thế giới bị tác động bởi khoa học và công nghệ và những lĩnh vực này yêu cầu nhiều kĩ năng kĩ thuật, điều có nghĩa là chúng tham gia vào nhiều tương tác học sinh-thầy giáo. Phát triển kĩ năng yêu cầu học sinh phải có hiểu biết sâu và tri thức được tổ chức tốt, không chỉ ghi nhớ. Học sinh phải có khả năng thực hiện, không chỉ nhớ lại. Phát triển kĩ năng yêu cầu nhiều thực hành không chỉ đọc vài bài báo hay ghi nhớ vài công thức. Chừng nào chúng ta chưa thay đổi phương pháp dạy, học sinh sẽ không có khả năng phát triển được những kĩ năng cần thiết này.

—English version—

 

Teaching method

A teacher wrote to me: “We have been using lecturing method for many years and it works. Why do we need to change to another teaching method and confuse students?”

 

Answer: Traditional education believes education is the “transfer” of knowledge from teachers to students. In this system, lecturing is the main method of transferring and memorization is the evidence that students have received the knowledge. Today education is more than just the transferring of knowledge but also the “applying” of knowledge therefore, it requires a different method of teaching.

Traditional method emphasizes the memorization of facts and formulas, but most students forget what they learn after complete school. Active learning method focuses on training students to “apply” the knowledge so they can develop skills that last a long time. In this teaching method, teachers lecture but also encourage students to cultivate their curiosity, their creativity, and their independent to improve their self-learning capability so that they can do well in their career. In this competitive world, students must be taught to be independent, to be confident, to better prepared and be able to adjust to changes in the job market. Therefore students’ personal development is more important than just acquiring a lot of knowledge.

Traditional education assumes that degree is equal to knowledge but rarely mention skills resulting in graduates that have degree but do not have skills. Although they can recite books and formulas but cannot apply them to their job. If you look at the jobs in developed countries and developing countries, you will notice a difference: Most job openings in developed countries focus on skills and clearly describe what the company needs as well as expectations but job openings in developing countries always emphasize a degree. The fact is there are people with high degrees who occupy important positions but cannot do anything. I have seen electrical engineer graduates who can recite theories and formulas but cannot even fix simple electric wires at home and have to call electric technicians to do it. I have met people with doctorate degree (PhD) who can explain many theories but have no idea about the job market’s supply and demand. These people are victims of an archaic education system that emphasizes memorization without practical aspect.

Today knowledge is changing fast, memorization do not work anymore because what we learn today may not be what the world needstomorrow. The fact is many of tomorrow’s jobs are even unknown to us today. Therefore, students must be taught on “How to learn” NOT “What to learn” as they must develop an attitude that learning never stops. Current elementary and high school are places where students learn all the basics to build a strong foundation but in college, they should be taught something practical that can help them develop their career.

Traditional education focuses on exams to select a few people. That put a lot of “unnecessary pressures” on students and prevents them from develop their love for learning, basically they are afraid of learning. That is why many students stop learning after they graduated. That is wrong because learning must continue for life. You cannot encourage a lifelong learning attitude by focus on exams and tests. If you look at current classroom today, traditional teaching method does not teach top students anything that they do not already know, but it is difficult for many weaker students as they need help. By eliminate these students via exams; we are losing many potential workers to build a knowledge workforce for the society. Traditional education is rooted in the “dynasty era” to select a few highly educated people to work for the emperors, it may work in the past but not today because we need a large knowledgeable workforce to develop the economy. An education system that put young people in classes, make them memorize formulas and theories then eliminate them via exams is obsolete. Instead of making they enjoy learning, encouraging them to learn more by instilling curiosity, creativity, developing new knowledge, the system discouraging them with exams and making them afraid of learning.

The “Active learning” method requires teachers to interact with students via discussion to know what is on their mind; to see how they learn the course material; and knows whether they really understand the concept. Teachers must ask questions, encourage participation, and challenge students to find their own way to understand the knowledge in a deeper learning level. Today the world is impacted by science and technology and these fields require a lot of technical skill which means they involve a lot of intensive student-teacher interaction. Skills development requires students to have deep understanding and well-organized knowledge, not just memorizations. Students must be able to perform, not just recall. Skills development requires a lot of practices not just reading few articles or memorizes some formulas. Unless we change the teaching method, students will not be able to develop these needed skills.